Chỉ cần bảy trận để vượt hàng loạt giới hạn từng khiến bản thân không thể trở thành đội bóng lớn tại V-League, HAGL dường như đã trưởng thành dưới sự lèo lái của HLV Kiatisuk.
Có những điều tưởng là ngẫu nhiên, nhưng lại hội tụ cùng lúc. 2021 đánh dấu tròn 20 năm làm bóng đá chuyên nghiệp của bầu Đức, từ lúc ông tiếp nhận đội bóng Gia Lai vừa được thăng hạng Nhất nhưng không có kinh phí thi đấu. Khi bắt tay vào làm bóng đá, bầu Đức gần như “sống” cùng bóng đá, dành toàn bộ thời gian đi theo đội, đến mức chính doanh nhân này kể rằng bà xã phải khóc vì ông chẳng bao giờ ở nhà. Công việc kinh doanh lúc đó còn chưa đến mức khiến ông chủ HAGL phải bỏ bữa cơm nhà như thế. Và thật trùng hợp, sau 20 năm, bầu Đức cũng đang dành rất nhiều thời gian cho đội bóng, khi đã rời bỏ một số vị trí quan trọng trong công chuyện kinh doanh.
Đây cũng là lần đầu tiên kể từ năm 2015, lứa cầu thủ U19 được bầu Đức yêu quý, lại tụ hợp cùng lúc, với sự dẫn dắt của một HLV mà ông cũng yêu quý không kém – Kiatisuk. Đó có thể là sự chuẩn bị được bầu Đức tính toán, cũng có thể là hoàn toàn ngẫu nhiên, ví dụ như Covid-19 khiến HAGL có muốn gửi cầu thủ ra nước ngoài thi đấu cũng không được. Công Phượng về nước năm ngoái, Văn Thanh và Xuân Trường trở lại sau một thời gian dài chữa trị chấn thương. Kiatisuk thì rảnh rỗi ở Thái Lan, và gần như được trao toàn quyền mà không phải “kiêng nể” ai khi sang HAGL. Tất cả đều đến cùng lúc.
Đấy là điều mà như mọi người hay nói: Thời vận đã đến. Nó bao gồm yếu tố chủ quan lẫn khách quan. Nhìn diễn biến của V-League mùa này, không khó để thấy có những yếu tố mà HAGL “bất chiến tự nhiên thành”.
Câu chuyện “5 đánh 1” mùa này chắc chắn không còn, sau khi Quảng Nam rớt hạng, Hà Tĩnh vẫn còn dáng dấp của một tân binh, thiếu kinh nghiệm. Ngay cả trường hợp Đà Nẵng, nếu xem những tình huống xấu chơi của cầu thủ Hà Nội FC trong trận đấu hôm 2/4 trên sân Hòa Xuân, cũng thấy là họ chẳng còn muốn giúp nhau nữa. Hà Nội – đội bóng mạnh nhất V-League – hiện tại có vẻ đơn độc.
Trong khi đó, hai đội bóng của TP HCM lại ở tình trạng “bằng mặt, không bằng lòng”, đã thế còn khởi đầu vô cùng tệ. Ở chiều ngược lại, V-League 2021 xuất hiện Bình Định, đội bóng quê hương của bầu Đức, từ trước đến nay vẫn bị xem là “sân sau” của HAGL. Không còn “5 đánh 1”, lại có thêm “đồng minh”, nói gì thì nói, với bóng đá Việt Nam, không thể không tính đến những “yếu tố quan hệ” như vậy.
Nhưng điều đáng quan tâm nhất vẫn là năng lực chơi bóng của HAGL. Trận thắng Hải Phòng 2-0 là lần giữ sạch lưới thứ tư liên tiếp của đội bóng do Kiatisuk dẫn dắt. Đồng thời, họ vẫn giữ hiệu suất ghi bàn cao, chỉ ba cú sút đi đúng hướng cầu môn mang lại hai bàn. HAGL đồng thời cũng chỉ để Hải Phòng sút bảy cú cả trận. Một điểm đáng chú ý khác, trong bốn trận đấu vừa qua, HLV Kiatisuk chỉ sử dụng quyền thay người sớm cho riêng trường hợp của Công Phượng – ở các trận thắng Viettel và TP HCM. Trong trận hòa Hà Tĩnh 0-0, ông không thay ai. Các trận sau đó, việc thay người chỉ diễn ra từ phút 85 trở đi, khi trận đấu đã an bài. Điều này cho thấy HAGL đang có nền tảng thể lực tuyệt vời. Dàn cầu thủ đá chính có thể chơi 90 phút với mật độ bốn ngày mỗi trận.
Những gì Kiatisuk làm trên sân ai cũng thấy. Nhưng chỉ cần trong một thời gian ngắn mà ông thay đổi toàn diện một HAGL, từ chỗ đá ngây thơ, rập khuôn, tốn sức thành một đội bóng có thể chơi theo kiểu “tùy biến”, đá nhanh chậm tùy thời điểm, tận dụng gần như tối đa các cơ hội, thì quả là điều đáng nể. Khối lượng công việc mà Kiatisuk đã làm, có thể nói là khổng lồ so với gương mặt luôn tươi cười trên sân của chính ông.
Để vô địch V-League chưa bao giờ là điều dễ dàng. Thanh Hóa, CLB TP HCM đã từng thử đi, thử lại nhiều lần vẫn chưa thành công. Nhưng có vẻ HAGL của Kiatisuk đang hội đủ các yếu tố có thể đưa họ đến chức vô địch trong năm 2021 nhiều ý nghĩa này. Vấn đề còn lại của HAGL là phải biết cách chộp lấy và tận dụng.
Theo thống kê, các đội bóng vô địch trong lịch sử V-League cần đạt được tỷ lệ thắng tối thiểu là 53% trên toàn giải. Cá biệt, năm 2006, Đồng Tâm Long An chỉ thắng 50% (12 trong 24 trận) vẫn vô địch. Căn cứ theo tỷ lệ này, để vô địch mùa giải 2021, cần thắng tối thiểu chín trận do số trận đấu của nhóm đua vô địch chỉ là 18 (13 trận giai đoạn I và năm trận giai đoạn II).
Mùa này mới qua bảy vòng, và còn đến sáu lượt nữa mới kết thúc giai đoạn I. Và nếu HAGL hay Đà Nẵng – hai đội đang dẫn đầu – có thể thắng thêm bốn trận nữa, họ không chỉ lọt vào top 6 ở giai đoạn II, mà thậm chí còn nắm chắc trong tay chức vô địch. Năm 2018, Hà Nội FC từng thắng 11 trong 13 trận của lượt đi, nên nếu giữ được phong độ ổn định như hiện nay, cộng với những dấu hiệu của thời vận đang đến, HAGL có thể còn tạo ra những cú sốc thú vị khác.
Đấy cũng là điều đáng chờ đợi ở trận Đà Nẵng – HAGL tại vòng 8 tuần tới.
Theo vnexpress